(NB&CL) Lợi dụng quen biết, năm 1997, ông Trần Văn Bình (ngụ xã Sơn Bình, H.Châu Đức, Bà Rịa-Vũng Tàu) đã tự nhận mình là đại diện của người bán để giao dịch, nhận tiền chuyển nhượng ô sạp số 03 ở chợ Xuân Sơn cho bà Trịnh Thị Lệ Hoàng. Sau đó, ông Bình không tiến hành sang nhượng mà tìm cách “hợp thức hóa” để đứng tên chủ sở hữu ô sạp này.
Được biết, năm 1997, bà Trần Thị Ngọc (thường trú tại Tập đoàn 8 Sơn Lập, xã Xuân Sơn, Châu Đức, Bà Rịa-Vũng Tàu) mua lại ô sạp số 03 tại chợ Xuân Sơn (nay là chợ Sơn Bình) của Công ty xây dựng Tinh Hoa. Do hoàn cảnh không thể kinh doanh nên bà Ngọc muốn sang nhượng lại ô sạp này. Sau đó, ông Trần Văn Bình (em ruột bà Ngọc) đã đứng ra giao dịch, tự nhận là đại diện cho bà Ngọc để sang nhượng ô sạp số 03 cho bà Trịnh Thị Lệ Hoàng (ngụ xã Xuân Sơn, H. Châu Đức, Bà Rịa-Vũng Tàu).
Ngày 29/10/1997, ông Bình đại diện cho bà Trần Thị Ngọc ký Biên nhận của bà Trịnh Thị Lệ Hoàng 2 triệu đồng tiền cọc về việc thỏa thuận mua sạp nói trên. Tiếp đó, theo bà Hoàng thì sau khi nhận tiền cọc, ông Bình tiếp tục đứng ra đại diện cho bà Ngọc để giao dịch và nhận số tiền còn lại của hợp đồng. “Sau khi nhận tiền cọc một ngày, ông Bình đến nhà tôi và nói “chị Ngọc bận không đi được, tôi đem giấy hợp đồng sang nhượng lô sạp ở cánh gà số 03 cho chị. Chị Ngọc đã viết sẵn trong giấy hợp đồng có nêu đầy đủ nội dung. Vì ông Bình là em ruột bà Ngọc nên tôi hoàn toàn tin tưởng và giao nốt số tiền 9 triệu đồng để hoàn tất hợp đồng sang nhượng”, bà Hoàng cho biết.
Từ đó tới nay, bà Trịnh Thị Lệ Hoàng sử dụng kinh doanh, đóng lệ phí cho Nhà nước ổn định suốt 20 năm không có ai tranh chấp. Thế nhưng, khi ủy ban huyện Châu Đức có chủ trương cải tạo, sửa chữa lại chợ và lập danh sách các tiểu thương để hỗ trợ, sắp xếp cho thuê vị trí các ô sạp thì bà Trịnh Thị Lệ Hoàng không có tên trong danh sách mà ông Trần Văn Bình lại là người đứng tên. Quá bức xúc, bà Hoàng đã làm đơn cầu cứu các ngành chức năng nhằm đòi lại quyền lợi cho mình. Ngày 14/9/2016, UBND xã Sơn Bình tiến hành lập biên bản hòa giải, xác nhận việc bà Hoàng đã chứng minh được việc chuyển nhượng ô sạp của bà với bà Ngọc. Ông Bình không chứng minh được việc chuyển nhượng, tặng cho ông Bình ô sạp số 03. Tuy nhiên, tại buổi làm việc này, ông Bình cho rằng ủy ban xã không thông báo nên không mang theo để chứng minh việc mua bán của ông với bà Ngọc.
Sau đó, ông Bình đưa ra một Giấy Biên nhận với nội dung “bà Trần Thị Ngọc chuyển nhượng lại cho ông Trần Văn Bình 02 ô sạp số 03 -04 ở chợ Xuân Sơn vào ngày 20/10/1999. Kể từ nay thuộc sở hữu của ông Bình và ông làm thủ tục lại với Công ty Tinh Hoa”. Biên nhận này có chữ ký của bà Ngọc và ông Phan Thanh Tuân (chồng bà Ngọc). Trao đổi với phóng viên, bà Trịnh Thị Lệ Hoàng bức xúc: “Việc ông Bình tự xưng là người đại diện cho bà Ngọc để nhận tiền cọc 2 triệu rồi sau đó đem hợp đồng sang nhượng và nhận tiếp 9 triệu đồng là hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Nếu ông Bình biết bà Ngọc đã giao quyền cho mình nhận tiền cọc và sang nhượng ô sạp cho tôi vào ngày 28/10/1997 thì tại sao ngày 20/10/1999 ông Bình lại tiếp tục nhận chuyển nhượng từ bà Ngọc ô sạp 03-04, trong lúc ô sạp số 03 đã sang nhượng cho tôi. Phải chăng ông Bình đã “lấp liếm” làm giả giấy biên nhận tiền cọc và hợp đồng sang nhượng để lừa gạt tôi”?.
Thiết nghĩ cơ quan điều tra Công an huyện Châu Đức cần vào cuộc để làm rõ, những giấy tờ mà ông Trần Văn Bình đưa ra để tranh chấp ô sạp số 03 tại chợ Sơn Bình là giấy tờ thật hay giả mạo? Hơn nữa vì sao bà Trịnh Thị Lệ Hoàng đã kinh doanh ô sạp số 03 liên tục gần 20 năm nay nhưng ông Bình không khiếu nại, tranh chấp, nay lại tranh chấp? Hiện nay, hàng chục tiểu thương buôn bán tại chợ Sơn Bình rất bức xúc, cùng ký xác nhận về việc bà Trịnh Thị Lệ Hoàng sử dụng ổn định suốt 20 năm để kinh doanh buôn bán, không tranh chấp. Phải chăng đây là một vụ lừa đảo để chiếm đoạt tài sản của công dân!?
Nam Bắc