Như nào là một chiếc xe cổ?
(CLO) Xe cổ thường trên 25 năm tuổi, nhưng chỉ được công nhận khi giữ nguyên thiết kế, vật liệu và giá trị lịch sử ban đầu.
Khái niệm về xe cổ thường rất khó để định nghĩa một cách chính xác. Người ta thường chỉ nhận ra một chiếc xe cổ khi nhìn thấy nó lướt qua trên đường hoặc được trưng bày tại các triển lãm ô tô với nắp ca-pô mở ra.

Những chiếc xe này thường thu hút ánh nhìn của mọi người và trông có vẻ ấn tượng hơn nhiều so với những chiếc xe hiện đại mà chúng ta sử dụng hàng ngày.
Tuy nhiên, "xe cổ" là một khái niệm mang tính chủ quan. Dù một chiếc xe cần phải có tuổi đời nhất định để được coi là cổ, không phải bất kỳ chiếc xe cũ nào nằm trong gara và rò rỉ dầu đều được xem là xe cổ.
Mỗi người sẽ có một cách hiểu khác nhau về xe cổ, đặc biệt khi họ muốn chứng minh rằng chiếc xe của mình thuộc loại này. Dù vậy, vẫn có một số tiêu chuẩn chung được nhiều người đồng tình.
Để hiểu rõ hơn, cần phân biệt ba loại chính của xe cổ: xe cổ điển, xe cổ điển thời kỳ và xe cổ điển lịch sử. Cả ba loại này đều là những chiếc xe cũ, nhưng mỗi loại mang những đặc trưng riêng.
Theo trang Fast Lane Cars, một chiếc xe cổ điển thường có tuổi đời từ 25 đến 40 năm. Xe cổ điển thời kỳ là những chiếc xe được sản xuất trong khoảng từ năm 1919 đến 1930. Trong khi đó, xe cổ điển lịch sử thường xuất hiện từ cùng thời kỳ này hoặc sớm hơn, đồng thời mang thêm giá trị lịch sử, đặc biệt nếu nó thuộc thời kỳ đầu của ngành công nghiệp ô tô, chẳng hạn như thời kỳ xe đồng thau.
Tuy nhiên, các khái niệm này không quá cứng nhắc. Thuật ngữ "xe cổ" đôi khi có thể bao hàm cả ba loại trên, lý giải vì sao người ta thường thấy xe cổ điển xuất hiện tại các triển lãm xe cổ điển thời kỳ, hoặc xe cổ điển thời kỳ và xe cổ điển lịch sử góp mặt tại các sự kiện xe cổ điển. Nhìn chung, những chiếc xe này đều được chào đón tại các sự kiện tương tự.
Cách các tổ chức, tiểu bang và câu lạc bộ ô tô định nghĩa xe cổ
Mặc dù có những tiêu chuẩn chung, một số tổ chức áp dụng định nghĩa khắt khe hơn về xe cổ. Chẳng hạn, nếu muốn gia nhập Câu lạc bộ Xe cổ Hoa Kỳ, chiếc xe phải là một mẫu xe tinh xảo hoặc độc đáo, được sản xuất trong khoảng từ năm 1915 đến 1948, với số lượng hạn chế và không phải là xe sản xuất hàng loạt.
Dù đáp ứng các tiêu chí này, đơn đăng ký vẫn có thể bị từ chối. Điều làm cho các định nghĩa này trở nên phức tạp hơn là mỗi tiểu bang tại Hoa Kỳ có quy định riêng về việc đăng ký xe cổ.
Nhiều tiểu bang yêu cầu xe phải có tuổi đời ít nhất 25 năm để được coi là xe cổ, nhưng tại New York, con số này là 30 năm. Ở California, họ không phân biệt giữa xe cổ điển, xe cổ điển thời kỳ và xe cổ điển lịch sử.
Thay vào đó, một chiếc xe được xem là "lịch sử" nếu nó trên 25 năm tuổi và được sản xuất sau năm 1922. Điều này có nghĩa là khi lái xe từ tiểu bang này sang tiểu bang khác, định nghĩa về chiếc xe có thể thay đổi ngay khi vượt qua ranh giới.
Các công ty bảo hiểm cũng đặt ra những yêu cầu riêng. Thông thường, một chiếc xe phải có tuổi đời từ 25 đến 30 năm để được bảo hiểm như một chiếc xe cổ.
Mức phí bảo hiểm cho xe cổ thường thấp hơn so với xe thông thường, với điều kiện xe không được sử dụng hàng ngày mà chủ yếu để tham gia các triển lãm ô tô, sự kiện xe cổ hoặc diễu hành. Những chiếc xe này hiếm khi gặp tai nạn trong các dịp như vậy.
Tiêu chuẩn chung về xe cổ
Dù có nhiều cách hiểu khác nhau, hầu hết các tiểu bang, câu lạc bộ ô tô, công ty bảo hiểm và những người yêu xe đều đồng ý rằng xe cổ phải giữ được tình trạng nguyên bản hoặc được phục hồi theo đúng thiết kế, thông số kỹ thuật và vật liệu ban đầu.
Ví dụ, nếu sở hữu một chiếc Studebaker President đời 1930 nhưng tự ý lắp thêm các chi tiết như vây cá hay loa, chiếc xe có thể vẫn rất nổi bật, nhưng chưa chắc được công nhận là một chiếc xe cổ chính thức.