Về Long Cốc, tìm "màu nhớ" xanh những lá trà
(CLO) Nếu ai đó về với Long Cốc vào một chiều cuối thu, đầu đông, hẳn cũng sẽ mang một nỗi nhớ dai dẳng, mang màu xanh biêng biếc của lá trà lẫn trong khói sương lảng bảng....

Cách Hà Nội khoảng hơn 100 km, đồi chè Long Cốc thuộc xã Long Cốc, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ được mệnh danh là vịnh Hạ Long trên cạn. Nơi có hàng trăm quả đồi được bao phủ một màu xanh non của những luống chè được cắt xén đều tăm tắp, trải rộng, nhấp nhô uốn lượn trên một vùng đất rộng lớn.
Thời điểm giao mùa từ thu sang đông, vùng đất như một thiếu nữ tới độ trăng rằm mang vẻ đẹp tươi mới, căng tràn sức sống.
Long Cốc bắt đầu một ngày mới bằng màu sắc đẹp đến mê hoặc. Đó là khi ánh bình minh ló rạng phía đỉnh đồi trong sương sớm chưa tan, những tia nắng như thả từng chùm ánh sáng trên những ngọn đồi, làm bừng lên sắc xanh non óng ánh cùng những giọt sương sớm.
Cảnh sắc Long Cốc cuốn hút hơn khi bóng chiều tà dần xuống nơi góc núi xa xa. Nếu ai đó đến với Long Cốc vào một chiều cuối thu, đầu đông, hẳn sẽ mang một nỗi nhớ dai dẳng, mang màu xanh biêng biếc của lá trà lẫn trong khói sương lảng bảng...


Nơi có hàng trăm quả đồi được bao phủ một màu xanh non của những luống chè được cắt xén đều tăm tắp, trải rộng, nhấp nhô uốn lượn trên một vùng đất rộng lớn.

Thời điểm giao mùa từ thu sang đông, vùng đất như một thiếu nữ tới độ trăng rằm mang vẻ đẹp tươi mới, căng tràn sức sống.


Thả mình theo những lối mòn vương đầy cỏ may dẫn lên đỉnh những ngọn đồi, ngang theo những triền đồi, bạn sẽ cảm nhận rõ được chuyển màu kỳ lạ, từ xanh sậm của những gốc trà già sang màu xanh non của búp chồi mới nhú.

Bình minh ở Long Cốc cũng có vẻ đẹp đến mê hoặc.

Nếu ai đó đến với Long Cốc vào một chiều cuối thu, đầu đông, hẳn sẽ mang một nỗi nhớ dai dẳng, mang màu xanh biêng biếc của lá trà lẫn trong khói sương lảng bảng...

Vùng Long Cốc không chỉ nổi tiếng là vùng đồi chè đẹp nhất Việt Nam mà còn lôi cuốn bởi hương vị đậm đà của trà đinh Bát Tiên. Tới đây, bạn sẽ thích thú ngay, khi vừa được thưởng trà trên những ngọn đồi vừa ngắm màu xanh bát ngát, lảng bảng sương khói lam chiều.



Tiến Vinh (bài,ảnh)